Miho Tsuno, một nhân viên văn phòng sống cô đơn ở Tokyo sau khi chia tay người yêu, thường xuyên kết thúc ngày làm việc muộn và suy ngẫm về cuộc đời trên những chuyến tàu đêm. Một đêm nọ, cô được Yuji – một giáo viên trung học hiền lành và tinh tế – đỡ khi suýt ngã trên tàu.
Từ đó, họ thường xuyên tình cờ gặp nhau trên chuyến tàu quen thuộc. Miho dần nhận ra Yuji luôn quan tâm cô một cách tinh tế, dù không bao giờ vượt quá ranh giới. Điều này khiến trái tim nguội lạnh của Miho dần ấm lại.
Một ngày, khi chuyến tàu bị trễ vì tuyết, Yuji mời Miho đi uống cà phê. Trong không khí ấm áp, họ chia sẻ về những mệt mỏi, vết thương chưa lành và cả những hy vọng. Miho bật khóc, và Yuji lặng lẽ đưa khăn giấy cho cô.
Từ đó, họ bắt đầu gặp nhau không chỉ ở tàu điện, học cách sống chậm lại và tìm thấy niềm tin nơi nhau. Với Miho, Yuji trở thành sự hiện diện nhẹ nhàng, như một ánh đèn nhỏ thắp sáng những chuyến tàu đêm vốn chỉ toàn bóng tối.