Tôi và Nao Jinguuji, một đồng nghiệp trẻ vừa gia nhập công ty, cùng tham gia bữa tiệc chào đón nhân viên mới. Do uống quá chén và lỡ chuyến tàu cuối cùng, tôi loay hoay tìm nơi ngủ qua đêm thì Nao đã đề nghị tôi về nhà cô nghỉ tạm vì nhà cô ở gần đó.
Ban đầu tôi bối rối vì đã có người yêu, nhưng Nao trấn an: "Chỉ là chỗ ngủ thôi mà anh, em biết giới hạn." Tin vào sự trưởng thành của cô ấy, tôi đồng ý. Đêm đó, giữa không gian yên tĩnh trong căn phòng nhỏ, chúng tôi nói chuyện rất nhiều. Về công việc, những ước mơ, và cả nỗi cô đơn mà đôi khi người trẻ phải giấu đi sau nụ cười. Nao chia sẻ về áp lực khi mới vào công ty, còn tôi kể về hành trình gắn bó với công việc này và người con gái đang chờ tôi ở nhà.
Không có chuyện vượt quá giới hạn xảy ra. Chính đêm ấy khiến tôi nhìn lại bản thân và càng trân trọng mối quan hệ hiện tại hơn. Với Nao, đó cũng là một kỷ niệm đẹp, một sự khởi đầu đầy niềm tin trong môi trường mới, nơi cô cảm thấy có người hiểu và sẵn sàng lắng nghe mình.